Tin vui cho người thuê nhà: Giá thuê giảm ở những thành phố lớn của Canada!
Khám phá cách mà những xu hướng mới trong thị trường thuê nhà của Canada có thể mang lại l...
Đọc thêmBạn đã bao giờ đứng yên lặng, cảm nhận những gì đã xảy ra trong quá khứ chưa? Mỗi năm, vào giờ thứ mười một của ngày mười một tháng mười một, chúng ta tụ họp để dừng lại và nhớ về những người đã hy sinh. Đó là một hành động đơn giản, nhưng lại mang ý nghĩa sâu sắc.
Thủ tướng tỉnh Prince Edward Island, Ông Rob Lantz, mới đây đã dành lời phát biểu rất xúc động. Ông nhắc nhở chúng ta về những hy sinh của những người dũng cảm đã chiến đấu vì tự do của chúng ta. Mỗi bông hoa anh túc chúng ta đeo đều kể một câu chuyện—một câu chuyện về sự can đảm, mất mát, và hy vọng.
Nhưng đây là điều thú vị: trong khi chúng ta tưởng niệm, chúng ta cũng ăn mừng cuộc sống mà chúng ta có hôm nay. Hãy nghĩ về giấc mơ của bạn—có nghĩa gì với bạn và làm thế nào chúng liên kết với những tự do mà các anh hùng đã chiến đấu. Hãy tưởng tượng: bạn, gia đình bạn, phát triển trong một cộng đồng mà bạn có thể tự do thể hiện hy vọng và ước mơ của mình.
Dưới đây là ba cách bạn có thể tôn vinh ngày này:
Khi bạn di chuyển qua ngày này, hãy nhớ rằng không chỉ là để tưởng niệm quá khứ, mà còn về việc tạo ra tương lai. Di sản của bạn sẽ là gì? Hãy biến lòng biết ơn của bạn thành hành động để xây dựng một thế giới đáng mừng cho các thế hệ tương lai.
Đánh giá trung bình: 4.5 (0 phiếu)
Khám phá cách mà những xu hướng mới trong thị trường thuê nhà của Canada có thể mang lại l...
Đọc thêm
Khám phá những yêu cầu mới về kinh phí cho Chương trình Nhập cư Đại Tây Dương!
Đọc thêm
Khám phá FMCSP: lộ trình học tập đến THNR cho sinh viên nói tiếng Pháp. Tìm hiểu cách ứng...
Đọc thêm
Cảm ơn bài viết sâu sắc này! Mình luôn cảm thấy không thể diễn tả hết được cảm xúc vào những ngày như vậy. Bạn có thường tham gia các buổi lễ tưởng niệm không?
Hôm nay mình dành một khoảng thời gian để suy ngẫm về những hy sinh trong quá khứ. Cảm giác thật sâu sắc khi biết rằng những người ấy đã chiến đấu để chúng ta có cuộc sống này. Thật sự trân trọng những gì họ đã làm!
Bài viết rất cảm động! Mình luôn tự hỏi, có cách nào để chúng ta truyền đạt những ký ức này cho thế hệ sau không?